CƯỜI BỂ BỤNG VÌ GẶP LẠI CRUSH NĂM XƯA
Mười mấy năm trước, cô sinh viên Mita tự dưng rung rinh trước anh chàng quản lớp (anh ấy là sinh viên vừa ra trường). Anh ấy nhút nhát lắm nhưng có đôi mắt đẹp hút hồn, sáng trưng, ướt ướt như nước chực chờ rơi. Đôi môi anh ấy chúm chím rất duyên, cười răng khểnh nhá, mũi vừa vẹn, mắt không hề thấy dị tật gì. Túm lại, anh ta thoáng qua là Mita ngã gục rồi.
Mita làm lớp trưởng của lớp, Thầy (anh í) đưa danh sách lớp bảo điểm danh, Thầy ra ngoài hành lang chờ. Nàng mừng thầm: “Oki, cơ hội cho nàng tỏ tình đây”. Nàng gọi nhanh bạn lớn phó: “Nè bạn lớp phó, điểm danh lớp nha. Mình bận tí.”
Mita chuyển tờ danh sách cho anh lớp phó và ra ngoài tỏ tình ngay chứ kẻo muộn mất.
Mita: “Này Thầy ơi, làm bạn với em nhé, đôi mắt Thầy, nụ cười Thầy đẹp quá, tim em đông cứng mất đây này.”
Thầy mặt mày tái tê, và cũng ừ chớ.
Ngày đó xài yahoo blog 360. Những ngày sau đó, anh Thầy này làm nguyên cái blog dành cho mình, ướt át lắm. Nhưng mình chỉ muốn là bạn thôi – bạn tốt í- bạn song hành í.
Sau này và đến cả bây giờ, anh Thầy năm xưa cũng nổi tiếng lắm luôn. Cô Mita thì chưa yêu và lại không yêu được, chỉ muốn giữ lại cái cảnh tim đông cứng khi gặp anh Thầy lần đầu. Thi thoảng nhớ lại, gặp nhau một chút tí tò đôi câu.
Hôm nay, lại gặp. Ôi, crush của tôi ngày xưa mắt ươm ướt lệ đâu rồi. Nụ cười tỏa nắng, răng khểnh đáng yêu đâu rồi! Nhìn anh ta, bạn Mita không nhịn cười được luôn.
Ôi, anh ta cắt mí lận sâu. Sửa mũi cao vót.
Thôi, nàng không muốn tả nữa đâu. Nàng không nhịn cười được là các bạn hiểu nha. Mà nè, các bạn nên gặp lại người yêu cũ, crush, chồng cũ, vợ cũ năm xưa để các bạn cảm thấy yêu cuộc sống hiện tại hơn nhiều.